Hệ thống tự cứu của nhân vật phản diện phản 2

Lạc Băng Hà lột hai cha lớp quần áo thì toàn thân Thẩm Thanh Thu liền trần như nhộng, chỉ còn lại một đôi vớ trắng như tuyết dưới chân.

Bạn đang xem: Hệ thống tự cứu của nhân vật phản diện phản 2

Tuy hai sư đồ đã "làm" vô số lần, nhưng đối với người như Thẩm Thanh Thu mà nói, dù làm bao nhiêu cũng vẫn có vài thứ thể diện không khắc phục được. Nhìn thân thể Lạc Băng Hà đè lên người mình, Thẩm Thanh Thu hơi căng thẳng, nghiêng đầu nhắm mắt lại, cảm thấy có một đôi tay xoa nhẹ phần da thịt phía đùi trong, để tách nhị chân hắn ra. Lúc bắt đầu còn nhẹ nhàng kháng cự, chốc lát, vẫn thuận theo mở chân ra.

Một ngón tay đưa đưa đến bên môi hắn, Lạc Băng Hà ôn nhu nói: "Sư tôn......"


Thẩm Thanh Thu hơi há miệng, mặc ý Lạc Băng Hà đưa ngón tay vào trong để hắn tỉ mỉ liếm. Bởi vì vẫn nhắm mắt, cảm giác ngón tay bé dài trong vùng miệng ấm áp đảo khuấy trêu đùa chiếc lưỡi mềm mại càng thêm rõ ràng hơn. Một ngón không đủ, lát sau, liền nhét vào ngón thứ hai. Nhìn bộ dạng Thẩm Thanh Thu nỗ lực ngậm vào, liếm chúng ướt át, ánh mắt Lạc Băng Hà tỏa sáng lấp lánh, rút ngón tay ra, thăm dò phía dưới hắn.

Sau một hồi chăm sóc, huyệt khẩu nhạt màu khép chặt ở khe sâu giữa nhì chân tê đầm đìa ánh nước, thoạt nhìn mềm mại cực kỳ. Lạc Băng Hà bao phủ lên người hắn, cẩn thận không đè ép hắn quá. Thẩm Thanh Thu cảm thấy một thứ đầu tròn vừa cứng vừa nóng chọc vào chỗ bí mật nhất dưới thân, huyệt khẩu hơi bao lấy non nửa cái đầu của vật dài dữ tợn kia, còn có thể cảm giác được gân mạch dữ dội nảy lên thình thịch ở trên.

Lạc Băng Hà trầm giọng nói: "Sư tôn...... Ta muốn tiến vào."

Thẩm Thanh Thu từ đầu đến cuối nhắm chặt nhị mắt, hơi gật đầu, nhị tay Lạc Băng Hà giữ eo hắn, đưa mình về phía trước.

Trong phút chốc, Thẩm Thanh Thu không chịu nổi phát ra một tiếng rên đau khó nhịn từ yết hầu, nhấc tay nắm lấy cánh tay Lạc Băng Hà đang giữ chặt bên hông hắn.

Tuy hắn đã sớm chuẩn bị tâm lý, cũng tận lực thả lỏng cơ thể, nhưng nuốt không nổi chính là nuốt không nổi, thứ của Lạc Băng Hà mới tiến vào hơn một nửa, liền bị kẹp chặt lại.

Bên trong người dưới thân rõ ràng ấm áp mềm mại, huyệt khẩu cơ lại cực kỳ không chịu phối hợp, sống chết cắn chặt không cho y thâm nhập, vì thế, Lạc Băng Hà đưa tay ra, cẩn thận vuốt ve thứ đằng trước của Thẩm Thanh Thu. Bộ vị nam giới tính Thẩm Thanh Thu đã được chăm sóc, một trận sảng khoái, Lạc Băng Hà đợi đến lúc cảm thấy hắn thoáng thả lỏng, lợi dụng cơ hội, liền tiếp tục tiến thẳng vào trong.

Cảm giác liên tiếp bị người ta mở rộng bên vào cực kỳ khó chịu, Thẩm Thanh Thu không tự chủ được ưỡn ngực, hai điểm nhạt màu vào lúc vô tình được đưa đến trước mặt cái tên nằm trên người mình, tay cơ của Lạc Băng Hà lại đưa tới xoa nắn đầu ngực hắn.

Xem thêm: Tranh Nghệ Thuật Cổ Điển Châu Âu Âu, Tranh Cổ Điển Châu Âu

Thẩm Thanh Thu thân là một phái mạnh nhân, từ trước tới giờ không thích bị người ta đùa bỡn chỗ này, trong lòng tràn đầy cảm giác xấu hổ kỳ dị, run rẩy bắt đầu đưa tay muốn đẩy ra, nhưng Lạc Băng Hà vừa cúi đầu, trên ngực phải hắn liền truyền tới cảm giác ướt át và căng nhức khác thường. Vào một thoáng cả khuôn mặt Thẩm Thanh Thu đỏ như sắp nhỏ ra máu, vội vàng đẩy Lạc Băng Hà. Ai ngờ, nhân lúc hắn hơi hoảng loạn phân tâm, Lạc Băng Hà lại ghìm xuống, mạnh mẽ chôn toàn bộ vật dưới thân vào vào điểm nhỏ giữa hai chân hắn.